- Tôi muốn thuê một phòng đơn đêm nay cho anh bạn này, - chủ thuyền nói.
Viên thư ký lắc đầu.
- Không được, - anh ta
nói. - Khách sạn Ritz không cho chim thuê phòng.
- Các anh vẫn
cho những nhân vật có tên tuổi thuê, có phải không? - Chủ thuyền hỏi.
- Đương nhiên rồi, - viên thư ký đáp.
- Các
anh sẽ đón tiếp Richard Burton và Elizabeth Taylor nếu họ muốn nghỉ đêm ở đây,
có phải không?
- Tất nhiên, - viên thư ký đáp.
- Các anh sẽ đón tiếp nữ hoàng Elizabeth, có phải không?
- Dĩ nhiên.
- Vậy được rồi, - chủ thuyền nói. -
Anh bạn của tôi đây là một nhân vật có tên tuổi. Cậu ấy là một nhạc sĩ nổi
tiếng. Chiều hôm nay ở Công Viên cậu ấy đã làm xôn xao dư luận. Hẳn anh phải
nghe tin rồi chứ. Cậu ấy là một chú Thiên Nga Kèn và chơi hay như Amstrong vĩ
đại.
Viên thư ký nhìn Louis ngờ vực.
- Cậu
ta có hành lý gì không? - Viên thư ký hỏi.
- Hành lý ư? - Chủ
thuyền kêu lên. - Hãy nhìn cậu ấy xem! Hãy nhìn những đồ vật cậu ấy mang
theo!
- Ồ, tôi không rõ, - viên thư ký nói và chằm chằm nhìn
tất cả các đồ vật của Louis - từ chiếc trôm-pét, túi tiền, bảng, bút chì phấn
đến chiếc huân chương của chú, - Một con chim là một con chim. Làm thế nào mà
tôi biết liệu cậu ta có rận hay không được? Chim chóc thường hay có rận. Khách
sạn Ritz không cho bất kỳ ai có chấy rận thuê phòng cả.
- Chấy
rận ư? - Chủ thuyền gầm lên. - Trong đời anh đã từng bao giờ thấy một người
khách nào sạch sẽ hơn chưa? Hãy nhìn cậu ấy xem! Cậu ấy sạch bong.
Nghe thấy vậy, Louis liền giơ bảng lên trước mặt viên thư ký.
"Không có rận", chú viết. Viên thư ký kinh ngạc trố mắt nhìn. Anh ta bắt đầu
xuôi xuôi.
- Hừ, tôi phải thận trọng mới được, - viên thư ký
nói với chủ thuyền. - ông nói cậu ấy là một nhân vật có tên tuổi. Làm thế nào mà
tôi có thể biết là cậu ta nổi tiếng được? Có thể ông chỉ đùa về việc ấy thôi.
Viên thư ký lắc đầu.
- Không được, - anh ta
nói. - Khách sạn Ritz không cho chim thuê phòng.
- Các anh vẫn
cho những nhân vật có tên tuổi thuê, có phải không? - Chủ thuyền hỏi.
- Đương nhiên rồi, - viên thư ký đáp.
- Các
anh sẽ đón tiếp Richard Burton và Elizabeth Taylor nếu họ muốn nghỉ đêm ở đây,
có phải không?
- Tất nhiên, - viên thư ký đáp.
- Các anh sẽ đón tiếp nữ hoàng Elizabeth, có phải không?
- Dĩ nhiên.
- Vậy được rồi, - chủ thuyền nói. -
Anh bạn của tôi đây là một nhân vật có tên tuổi. Cậu ấy là một nhạc sĩ nổi
tiếng. Chiều hôm nay ở Công Viên cậu ấy đã làm xôn xao dư luận. Hẳn anh phải
nghe tin rồi chứ. Cậu ấy là một chú Thiên Nga Kèn và chơi hay như Amstrong vĩ
đại.
Viên thư ký nhìn Louis ngờ vực.
- Cậu
ta có hành lý gì không? - Viên thư ký hỏi.
- Hành lý ư? - Chủ
thuyền kêu lên. - Hãy nhìn cậu ấy xem! Hãy nhìn những đồ vật cậu ấy mang
theo!
- Ồ, tôi không rõ, - viên thư ký nói và chằm chằm nhìn
tất cả các đồ vật của Louis - từ chiếc trôm-pét, túi tiền, bảng, bút chì phấn
đến chiếc huân chương của chú, - Một con chim là một con chim. Làm thế nào mà
tôi biết liệu cậu ta có rận hay không được? Chim chóc thường hay có rận. Khách
sạn Ritz không cho bất kỳ ai có chấy rận thuê phòng cả.
- Chấy
rận ư? - Chủ thuyền gầm lên. - Trong đời anh đã từng bao giờ thấy một người
khách nào sạch sẽ hơn chưa? Hãy nhìn cậu ấy xem! Cậu ấy sạch bong.
Nghe thấy vậy, Louis liền giơ bảng lên trước mặt viên thư ký.
"Không có rận", chú viết. Viên thư ký kinh ngạc trố mắt nhìn. Anh ta bắt đầu
xuôi xuôi.
- Hừ, tôi phải thận trọng mới được, - viên thư ký
nói với chủ thuyền. - ông nói cậu ấy là một nhân vật có tên tuổi. Làm thế nào mà
tôi có thể biết là cậu ta nổi tiếng được? Có thể ông chỉ đùa về việc ấy thôi.
Mục lục:
Kết bạn với Truyện Hay trên Facebook
Thích và chia sẻ bài này trên Facebook